Út Quyên và tôi
Dạo này hay có những cơn mưa rào rất to, kéo dài sau đó lại nắng rất lớn đau cả đầu. Thời tiết này mình cảm thấy thất thường như chính con người mình ấy, với những thời tiết này trước kia mình luôn cau có, không thích phải dậy sớm đi học. Hồi hè những năm tháng học sinh, mình chỉ vùi đầu đi học đội tuyển, hết đội tuyển thì ôn thi đại học, không phải ôn thi đại học thì sẽ là ôn thi học kì, ôn tập chuyên ngành. Nói chung trông có vẻ nhạt nhẽo nhỉ, những mùa hè của mình trôi qua toàn học, trong không gian nhỏ hẹp. Lúc ấy ước không phải ra ngoài, bây giờ đã qua nghỉ dịch, rồi đang chờ việc làm mình chỉ muốn đi đâu thật xa. Và cũng không hiểu từ bao giờ, số sách đọc được lại vơi dần, thế mà cái văn của bác Ánh lại cứ kéo mình vào những giá sách một cách thần kỳ. Qua mình đọc Út Quyên và tôi, đây là tập truyện ngắn mình mua cũng từ đợt mới đỗ cấp ba. Những cuốn sách bác Ánh được mua từ những dịp tích cóp tiền thưởng học sinh giỏi, giờ nhìn giá bìa nhưng vẫn thấy nó to to bởi lúc ấy nó là