[2023] 43/35 - NHỮNG CHIẾC CẦU Ở QUẬN MADISON
Mình đọc hết cuốn sách trong một tối, khi tiết trời vẫn còn ẩm bởi trận mưa lớn của ban chiều. Tự dưng nhận ra, bản thân luôn rơi vào vòng xoáy luẩn quẩn không lối thoát bởi mình luôn muốn tìm cách làm cho mọi thứ phải rõ ràng, cố gắng tìm câu trả lời giải thích cho mọi chuyện hay mình đã ngại thay đổi, mình cứ bám vào cái lí bất biến của mình thì phải. Cho đến khi gõ những dòng này, mình vẫn không thể cho bản thân một câu trả lời rằng, mình cảm thấy câu chuyện này thế nào. Nó không phải câu chuyện mà gây chấn động đến mức người ta phải tốn một đống giấy mực viết bài báo giật gân cũng không phải câu chuyện khuất lấp để cho người ta không để ý. Nhan đề của câu chuyện ngay từ khi mình đọc đã đem đến một hơi thở man mác buồn, gợi đến một câu chuyện tình yêu bất diệt xảy đến khi hai người dường như đã đến cái ngưỡng xế chiều, cái ngưỡng người ta tìm sự ổn định và cảm thấy những gì ở bản thân đã bất biến. Câu chuyện được viết ngòi bút của một người xa lạ lấy danh nghĩa là một nhà văn lấy