Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ tháng 12 30, 2022

Tớ rất yêu Doraemon - Tản mạn cuối năm

Hình ảnh
Năm 2022 bây giờ không phải kết thúc tính theo ngày nữa, mà nó đã được tính theo giờ, theo phút. Mình đón nhận nó bằng sự an yên, yên tĩnh trong tâm; mình không chọn kết thúc và mở đầu bằng cái gì quá đau khổ hay ám ảnh. Mình lựa chọn một cuốn artbook cho buổi sáng bình yên này: Tớ rất yêu Doraemon. Có lẽ trong năm ai để ý những bài viết của mình, sẽ thấy mình nhắc nhiều về quá khứ, nhắc nhiều về những gì dằn vặt qua những trang sách mình đọc. Có những thứ tươi sáng, có những thứ ảm đạm, có những thứ như một nỗi đau khó có thể lành lại trong lòng, có những nỗi nhớ đầy vơi trong mình. Bởi năm nay của mình thật nhiều biến động ở cái tuổi 22, khi tốt nghiệp, khi chứng kiến liên tiếp hai người thân ra đi, khi công việc nợ nần đón lấy mình. Mình biết rằng ở tuổi 22, là cái tuổi trẻ đầy khám phá, mình cứ bối rối hết cả lên khi người xung quanh nói rằng hmm, tuổi trưởng thành còn dài sau này còn nhiều điều vất vả hơn. Thế là mình quyết định yên lặng, đối mặt bởi mình không thể rũ bỏ, ruồng

Bà bác khủng khiếp

Hình ảnh
Mình đã khó có thể kìm lòng lại để đọc tiếp một cuốn sách của David Walliams. Và chỉ còn một ít ngày nữa thôi, sẽ kết thúc năm 2022 và đến năm 2023, cũng là bắt đầu một mùa bận mới của mình. Lúc này quán cà phê mình ngồi view hướng thẳng ra đường sắt trên cao, nơi có tàu qua lại. Mình đã đọc cuốn sách này cả chiều, chốc chốc tàu đi qua, và mỗi lần tàu đi qua lại khiến lòng mình xao động. Một cuốn sách tuyệt cú của nhà văn, và điểm khác biệt ở đây là không có sự xuất hiện của bác Raj, người bán đồ hàng với vô số những chương trình khuyến mại, là người lắng nghe câu chuyện của những đứa trẻ. Tuy nhiên nhân vật chính Stella của chúng ta, không có người bên cạnh (hữu hình) để lắng nghe cô bé, mà cô bé phải chống chọi để sinh tồn bên cạnh người bác khủng khiếp. Mình biết rằng truyện của nhà văn là những truyện viết cho trẻ em, viết về trẻ em. Và có lẽ với những ai đã xem rất nhiều chuyện phiêu lưu, là fan cứng của những loại truyện rượt đuổi hành động thì câu chuyện này cốt truyện dễ đo

Những lá thư không gửi

Hình ảnh
Cuốn sách được mua năm 2016, khi mình nhận học bổng lần đầu tiên trong đời, khi mình được vào học trường Chuyên được chính thức vào Hà Nội trong đời. Nói tóm lại cuốn sách gắn với những lần đầu tiên của mình. Và sau 6 năm, mình mới đọc lại cuốn sách này. Dường như như cái tên,   những lá thư không gửi – chất chứa dòng thời gian, chất chứa một dòng suối trong vắt. Sự trong vắt của cuốn sách lại kết hợp với quán cà phê yên tĩnh, khiến mình tạm quên sự bận rộn con phố Hà Nội ngoài kia ở những ngày cuối năm 2022. Nhà văn là người gốc Mỹ về sau về Pháp sống, để tránh nhiều nhãn mình vẫn sắp xếp vào văn học Mỹ Cuốn sách không dày vỏn vẹn hơn 150 trang, mình quên mất trước kia mình đã đọc nó ở tư thế nào, nhưng lời nhắn của cô bé 16 tuổi là mình là: hãy để người đọc tự cảm nhận, và hiện tại người đọc ấy chính là mình – cô bé 22 tuổi mang đầy những âu lo. Ernest là cậu bé ngoan, cuộc sống của câu rất ngăn nắp, có trật tự và dường như không có sự thay đổi. Cậu sống với bà, và chỉ giao tiếp vớ