LOOK BACK
Cuốn sách đọc trong chưa đến 15 phút… Mình đã đọc hết cuốn này trong thời gian mất điện tối om. Mình vốn không sợ bóng tối, nhưng hai ba năm gì đó mình lại sợ nó. Mình sợ mà đêm đầy huyền bí sẽ nhấn chìm mình, giấc mơ có khoảng không gian mênh mông vô tận và thế là chìm luôn trong bóng tối. Bóng tối cuốn mình đi… Thế nhưng thế nào hôm nay, mình lại bật đèn flash lên để đọc, và không sợ gì cả. Lạ thật cứ thế dạo này những trang sách khiến mình tự chữa lành nhanh chóng hơn một chút. Ban đầu mình không hiểu ý nghĩa của hai bookmark lắm và khi đọc xong thì mình đã phải ngồi bất động một chút vì dường như cốt truyện này, sự việc này hình như mình đã gặp ở đâu rồi, hay chính bản thân đã gặp. Fujino, một người luôn tự tin vào năng lực của bản thân. Cậu ấy luôn đầy năng lượng và tiến về phía trước. Nhưng khi nghe một câu nói của người bạn, cậu ấy đã điên cuồng mà vẽ nhiều hơn đến mức bỏ quên những người bạn xung quanh. Thực ra, có thể nói cậu ấy trẻ con nhưng một người luôn được bạn bè