[2023] 46/35 - CÂU CHUYỆN TƯƠNG LAI MÀ TÔI BỎ LỠ
Chưa bao giờ hai ngày cuối tuần với mình lại không dậy nổi thế này, ở mùa bận, động lực khiến mình vẫn cố gắng mở mắt và tỉnh táo là deadline, báo cáo và một đống file excel phải làm. Sau mùa bận, chỉ cần mình nghỉ ngơi một hôm là mình sẽ ổn nhưng tuần này, mỗi khi ngủ mình sẽ ngủ mê mệt và kể cả trong tuần cũng vậy. Mình tự dưng thấy cuộc đời của mình trôi lềnh bềnh như con thuyền không người chèo lại còn bồng bềnh đến mức không thể kéo về. Hai tuần của mình chỉ có làm việc, đến mở máy là sẽ có người hỏi, đôi lúc làm cả những việc mình chưa hiểu sao nó đến, hoặc vốn dĩ trước đây do người khác làm nhưng bỗng dưng mình làm chẳng hạn. Mới tầm tuần trước, mình đâm vào ai đó và có đổ xe, mình không sao nên cũng chả nghĩ gì cho đến tuần vừa rồi tập dáng pose, về mình mới thấy đau người và dĩ nhiên chỗ đau là cái chỗ mình trụ nhiều nhất khi dựng cái xe. Một phần cũng do mình đi làm ngồi nhiều chắc vậy, thêm vào việc gần cả tháng 8 mình có xảy ra nhiều tranh cãi nơi công sở nên về nhà hoặc