Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ tháng 6 4, 2025

[2025] 11/35 - QUÁN GÒ ĐI LÊN

 Lâu lắm mình không mua quyển nào đọc thêm từ bác Ánh, và trước đây mình luôn nghĩ đau đáu về việc kết thúc, kiểu như mình thấy buồn và không nghĩ về quán nào khác ngoài quán trước đây mình hay ngồi bị đóng cửa. Chính tại quán cà phê đóng cửa đã thành chấp niệm vì nơi ấy mình kết thúc khá nhiều mối quan hệ. Tuy nhiên thì ngày hôm ấy, cũng một cuốn sách, một cốc matcha như mọi khi mình gọi ở hầu hết các quán mình ghé thì mình đã an yên đọc một cuốn sách, gác lại quá khứ và hướng đến tương lai. Đọc cuốn này, mình nhớ lại những năm tháng học đại học của mình. Những đứa trẻ ở quán bán đồ Quảng vốn dĩ phần lớn không phải người Quảng, từ các vùng miền khác nhau và chúng che chở chăm sóc nhau bằng tình cảm chân thành giản dị nhất. Năm tháng đại học của mình say mê không ngừng thì năm đi làm, mình có vẻ hơi chật vật. Tuy nhiên thì đọc cuốn sách này và rồi tự viết một lá thư cho chính mình, một bước tiến không ngờ đó chính là reflect xong mình không cảm thấy tiếc nuối, buồn hay cái gì quá...