Tắt đèn
Ai hay nói chuyện với mình thì có lẽ biết mình thích Nam Cao hơn cả. Nhưng con đường để đến với những câu chuyện của Nam Cao thì lại lại qua cột mốc Tắt đèn – Ngô Tất Tố. Mình đọc lần này là lần thứ ba thứ tư rồi, và mỗi lúc mình đọc thì mình lại nhận ra sự thật: Hình như mình đã đọc như không đọc, mỗi lần đọc mình đều thấy mới. Ở các lần đọc trước, mình dựa trên những cái gì được học. Còn hiện tại tâm thế của một người kết thúc học văn cũng lâu lại rất khác Tắt đèn, khi đèn tắt đồng nghĩa là bóng tối bao trùm, ánh sáng nhỏ bé cũng mất đi. Nhưng cơn gió nào làm đèn tắt, ai đã làm cho đèn tắt đi để bóng tối bao trùm. Ai tắt đi từng chút một ánh sáng của những người nông dân nghèo. Vì đâu phải tạm tắt đi tình thương con mà dứt lòng bán con, vì đâu dập tắt đi tình cha con để đi đến cái kết là bán con bán chó, vì đâu mà dập tắt đi sự hiền lành vô lo để rồi quay cuồng với sưu thuế. Tắt đèn, có phải tắt đi sự tăm tối để rồi chờ một ánh sáng mới hơn soi rọi vào những kiếp lầm than. Mở đ