[2023] 55/35 - OSCAR VÀ BÀ ÁO HỒNG
Năm 7 tuổi, mình bắt đầu mơ hồ tự hỏi cái chết là gì, khi nghe âm thanh buồn buồn của một đám tang, khi nghe ông ngoại nói rằng chờ mình cho đi chơi khắp nơi thì chắc đã về linh hải. Lúc ấy, cái chết với mình thật đáng sợ nhưng lại đầy bí ẩn. Năm 9 tuổi, mẹ mình khi mắng cũng sẽ nhắc đến cái chết, khi ấy mình cũng hay xem Phạm Công Cúc Hoa nhìn thấy cảnh địa ngục. Lúc ấy mình nghĩ rằng tuồng như cái chết không hẳn từ bệnh tật về thể xác mà có vẻ như cái chết cũng có thể đến khi trái tim nhiều tổn thương. Mình cũng chẳng ngờ rằng sau này chính mình luôn ám ảnh về cái chết nhiều như thế Những năm tiếp theo, mình luôn bắt đầu mơ những ác mộng, lúc ấy mình cảm giác số phận con người mỏng mảnh thật. Tầm 15 tuổi, mình bắt đầu đọc lần đầu cuốn sách Oscar và bà áo hồng, lúc ấy dường như mình vẫn còn tin vào những điều tốt đẹp, hay buồn vu vơ bởi đơn giản đó chính là tâm tư của con gái mười mấy khi ấy. Mình thực lòng khi ấy cũng không đọc thật kĩ cuốn sách này cho lắm, vì khi ấy mình luôn ngh