KHU VƯỜN MÙA HẠ
Năm 16 tuổi bằng số tiền ăn trưa mà nhịn bớt, mình đã tậu lần lượt những cuốn sách về mùa của nhà văn này. Lúc ấy trong mình sống mơ hồ, ngày ngày qua ngày lang thang trên đường vô định, mình cũng chẳng biết mình thích gì, mình cũng chẳng biết mình có đang phù hợp với môn Văn hay không. Liệu việc mình cố thêm một lần thi tuyển nữa là sự cố gắng vớ vẩn không. Bạn bè người thì du học, người thì có dự án, câu lạc bộ. Mình thì sao, nhạt nhẽo luôn đăm chiêu với những suy nghĩ trong đầu. Chỉ cần một chiếc lá rơi, một câu chuyện đủ cho mình suy nghĩ giết thời gian. Lúc ấy mình thấy nhịp sống của mình thật chậm. Một suy nghĩ vụt qua đầu mình rằng: cứ như vậy, liệu mình có mòn dần mòn dần rồi vụt biến như bọt biển, hay tan trong gió hay không. Tuy vậy, nghĩ tiêu cực như vậy đấy nhưng mình bỏ qua, mình nghĩ rằng sẽ chẳng sao đâu. Thế rồi chả mấy chốc những suy nghĩ lại đầy dần đầy dần và bùm.. Vỡ vụn và mình trở thành tiêu cực như thế. Nếu ai theo dõi lâu lâu bài viết thì thoảng mình viết rất l