Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 4, 2023

[2023] 11/35 - HẠ ĐỎ

Hình ảnh
Thực ra mình vốn là người không thích đọc dở cuốn này mà đã đổi cuốn mới, thế mà mình đang đọc dở cuốn Thương nhớ mười hai của nhà văn Vũ Bằng, mình đã chuyển sang đọc cuốn này. Cuốn này chưa đến 200 trang, mình đọc trong một buổi tối. Cuốn này đọc cũng khá đúng dịp, khi đang mới chớm hè. Cá nhân mình vốn không thích mùa hè, vì tiết trời của hè khiến mặt mình lúc nào cũng khó chịu (có ai cũng như mình không) thế nhưng loài hoa mình thích phải tầm tháng 5 mới nở đó là bằng lăng, mùa của chia tay của học trò. Khi sắc tím bằng lăng đã điểm, là thời điểm của những mùa bế giảng, năm nay là năm đầu tiên mình đón mùa hè khi không còn trên ghế nhà trường, mình chưa biết cảm giác đó thế nào nữa. Mở đầu câu chuyện là không khí ôn thi của trò lớp 9 tên Chương, ôn thi đến gầy người nên về quê nhà dì Sáu đổi gió. Đoạn này lại khiến mình nhớ mình của những năm lớp 9, mình ôn thi vất vả hơn cả mình ôn thi đại học vì mình ôn thi vào hai chuyên: chuyên Anh và chuyên Văn. Mình thì chẳng chắc chắn điều g

[2023] 10/35 - TÂM HỒN CAO THƯỢNG (NHỮNG TẤM LÒNG CAO CẢ)

Hình ảnh
Đã quá lâu rồi mình mới đọc cuốn sách tuyệt đẹp này, mình đã suy nghĩ rất nhiều khi đọc nó. Bởi mình mới hết mùa bận, mình mang theo một tâm trạng u ám ngổn ngang rất nhiều dự định, mình cũng vượt qua tình trạng tâm lý hiện tại của mình. Mình tự hỏi, liệu mình sẽ lại tìm một cuốn sách hài hài một chút trước rồi mới đọc hay ngược lại hay như thế nào, nhưng mình đã chọn đọc luôn nó. Và chính mình đã bị cuốn vào nó, cuốn vào thế giới đầy êm dịu, được du dương trong một cuốn sách có hùng ca, có bản nhạc du dương về tình yêu thương, và có những giai điệu yêu thương vượt qua biên giới, qua bên kia bán cầu.  Cuốn sách được viết dưới dạng nhật ký của cậu học trò Enrico trong suốt một năm học với những kỉ niệm từ thầy cô, bạn bè, và cả những chuyện ở ngoài đường mà cậu nhìn thấy. Không chỉ đơn thuần là ghi chép những sự vật, sự việc mà cậu ghi lại những cảm tưởng của chính mình. Trong cuốn nhật ký đó còn có những truyện ngắn đọc hàng tháng mà thầy giáo cho chép và đọc trên lớp, những lá thư bố

[2023] 9/35 - CÔ HỌC TRÒ GIỎI GIANG

Hình ảnh
Trên dưới năm sáu lần mình đã đọc cuốn sách này và lần nào đọc mình đều không thấy chán. Mình được mua cuốn này khi mình còn ở Hải Phòng, mẹ mình có đi đám cưới người bạn cùng lớp. Trong mắt đứa trẻ chỉ tối ngày đi học về nhà và chơi trong con ngõ nhỏ, thủ đô là điều gì rất xa xôi, cho đến cả hiện tại mình làm việc ở nội thành mình vẫn luôn thấy Hà Nội đầy màu sắc và đầy bí ẩn với mình. Dường như mình đã vô số lần thấy mình không hợp khi ở đây bởi mình quê và có khi còn đọc sai tên một số nhãn hiệu. Những vấn đề cỏn con ấy với mình sẽ tạm quên khi đọc cuốn sách này. Qua dòng chảy của thời gian, cuốn sách vẫn luôn yên vị một góc trên giá sách của mình, luôn theo dõi quá trình trưởng thành đầy chông gai của mình. Hồi bé mình đọc nó mình thích, vì nó hài, vì nó viết về những cô cậu cũng chỉ bằng tuổi mình. Lớn dần, khi mình đã trải nghiệm nhiều hơn, cuốn sách lại đem đến cho mình suy nghĩ về giáo dục, hài mà châm biếm, châm biếm mà hài để người ta cười, và khi cười chợt giật mình nghĩ có