Nhật ký
Nhật ký - đối với mình là một thứ
gần gũi. Mình rất thích viết nhật ký, bởi những lúc chưa thể tâm sự với ai,
mình có thể mượn câu chữ để giãi bày. Nhiều khi viết cho thỏa những suy nghĩ rối
bời trong lòng. Nhật ký như là một con người khác của mình và có lẽ mọi người
cũng vậy.
Cuốn sách này mình được tặng khi
mình nói lời chia tay anh ấy, bản thân lúc ấy của mình thật trống rỗng. Anh ây
để lời nhắn rằng mình nhất định phải đọc. Thực sự lúc ấy mình đã yếu đuối không
dám đọc, nhưng con người rồi cũng đến lúc phải dũng cảm để đối mặt. Nên mình đã
đọc nó, có thể nói cuốn sách là một hòa trộn thật nhiều cảm xúc. Có nụ cười, có
nước mắt, có vỡ òa. Lại thêm một lần ta tin vào sự kì diệu của tình yêu, mặc dù
lắm lúc trên đời tình yêu trong ta bị thử thách nhưng khi vượt qua sẽ thật dịu
êm làm sao.
Cuốn sách, với một đứa yêu những
bất ngờ từ trang sách Guillaume Musso thì sẽ hơi khó cho mình để đọc sự nhẹ
nhàng này. Một câu chuyện tình yêu trong mình gợi ra thật dễ đoán nhưng lúc đọc,
khi câu văn cứ như một sóng xô bờ cuộn trào mình lại một lần hồi hộp để đọc nó…
Mở đầu câu chuyện là không gian
trại dưỡng lão, mình vẫn không hiểu gì cả. Đừng vội với lời tóm tắt sau cuốn
sách, cũng đừng vội tự hỏi tại sao tên nhân vật không xuất hiện ngay. Ngụ ý của
nhà văn là gợi sự tò mò…
Bởi Noah, mở đầu được viết rất
kĩ. Từng hành động của anh cho thấy anh tự tìm việc cho mình, anh làm việc như
điên vậy. Vì sao? Bỏi trong anh như Gus nói tồn tại một bóng ma cuộc đời. Bóng
ma ấy lại là tình yêu của đời anh, là linh hồn anh, là một nửa trong anh, là sự
dịu êm của một quá khứ xa xôi. Chẳng cần một câu văn nào nói là buồn ta cũng thấy
buồn bởi một con người chỉ làm việc cho mệt nhoài… Cái mình thích ở Noah đó
chính là trở lại sau chiến trận dày khói lửa đạn bom, tâm hồn anh vẫn biếc rờn.
Có thể chai sạm đi một chút nhưng ít nhất vẫn tồn tại dòng suối nghệ thuật
trong anh, vẫn là một người nghệ sĩ trong từng công việc. Cảnh chèo thuyền dù
chỉ đọc và cảm nhận qua văn chương nhưng mình vẫn thấy trong tâm trí mình hiển
hiện hình ảnh một người đàn ông khỏe mạnh từng đường nét khuôn mặt và cơ thể
Allie, mình đã suy nghĩ rất lâu về
quyết định của cô ấy khi lái xe ra New Bern. Lí do gì? Phải chăng căn nhà ấy là
sợi chỉ đỏ kết nối lại mối quan hệ đã tắt, gợi lại kí ức đã chôn chặt trong
trái tim cô ấy. Cô ấy, lí do quay lại là gì, có khi nào khi đọc tờ báo ấy đã
đưa cô ấy tạm quên cô ấy đã đính hôn với Lon? Lon là một chàng trai tốt, ai
cũng nhận thấy điều đó cả. Nhưng đọc dần Lon không có sự thấu hiểu nghệ sĩ
trong cô. Có lẽ công việc bận rộn của một thẩm phán luôn đòi hỏi sự lí trí thì
việc có con mắt tinh tường nghệ thuật để là tri a thì thật khó với anh. Hay sự
bận rộn, bởi ta không thể vừa là người bảo toàn cả công việc và gia đình được.
Nên ở đây mình không hề trách Lon...Vấn đề chính là tình yêu của Allie vẹn
nguyên cho Noah, tình yêu của tuổi trẻ trong cô. Về với anh, lồng ngực cô như
căng tràn tình yêu, trở lại đam mê vẽ của chính mình. Hai kẻ si tình, yêu nghệ
thuật nhìn thấy sự kì diệu của câu thơ và nét vẽ lát cắt cuộc sống và nghệ thuật
thật xứng đôi. Khi ánh mắt chạm nhau sau bao năm tháng xa cách.
Người mẹ của cô ấy, ít nhất đã không quá cực đoan mà đốt hết những lá thư ấy, vẫn để lại cho cô ấy. Có lẽ linh cảm của một người mẹ nghĩ sẽ có ngày như thế này. Hiểu lầm đã quên nhau nhưng tình cảm đã vượt qua trở ngại ấy để đến với nhau. Mình đã nghĩ giả sử lá thư có bị hủy thì có lẽ hai người vẫn đến với nhau.
Mình đã chẳng ngạc nhiên khi có sự
cố sẽ đến, bởi cô đã đính hôn cũng chẳng ngạc nhiên Allie sẽ chạy ra xe trong hoảng
loạn để quay về. Đúng trái tim cô mách bảo rằng cô nên ở với Noah, nhưng Lon đã
dành khoảng thời gian cho cô, anh cũng rất chân thành với cô. Nếu không quay lại
thì thật thiếu công bằng…
Nếu chỉ dừng lại ở cái kết viên
mãn hai người đến với nhau thì giá trị cuốn tiểu thuyết còn một nửa, sức mạnh
tình yêu vượt qua thời gian và nó vượt qua cả bệnh tật. Kí ức có thể phai mờ
nhưng cảm giác thì không, tình yêu, sự kiên nhẫn của Noah để rồi Y học không thể
có câu trả lời cho trường hợp của Allie. Dù cho cơ thể đầy những bệnh tật đau đớn
nhưng ngọn lửa tình yêu vẫn vẹn nguyên… Nếu bạn cần một khoảng lặng suy nghĩ,
chưa tin lắm vào tình yêu thì đây là sự lựa chọn cho bạn
Nhận xét
Đăng nhận xét