Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 8, 2023

[2023] 46/35 - CÂU CHUYỆN TƯƠNG LAI MÀ TÔI BỎ LỠ

Hình ảnh
Chưa bao giờ hai ngày cuối tuần với mình lại không dậy nổi thế này, ở mùa bận, động lực khiến mình vẫn cố gắng mở mắt và tỉnh táo là deadline, báo cáo và một đống file excel phải làm. Sau mùa bận, chỉ cần mình nghỉ ngơi một hôm là mình sẽ ổn nhưng tuần này, mỗi khi ngủ mình sẽ ngủ mê mệt và kể cả trong tuần cũng vậy. Mình tự dưng thấy cuộc đời của mình trôi lềnh bềnh như con thuyền không người chèo lại còn bồng bềnh đến mức không thể kéo về. Hai tuần của mình chỉ có làm việc, đến mở máy là sẽ có người hỏi, đôi lúc làm cả những việc mình chưa hiểu sao nó đến, hoặc vốn dĩ trước đây do người khác làm nhưng bỗng dưng mình làm chẳng hạn. Mới tầm tuần trước, mình đâm vào ai đó và có đổ xe, mình không sao nên cũng chả nghĩ gì cho đến tuần vừa rồi tập dáng pose, về mình mới thấy đau người và dĩ nhiên chỗ đau là cái chỗ mình trụ nhiều nhất khi dựng cái xe. Một phần cũng do mình đi làm ngồi nhiều chắc vậy, thêm vào việc gần cả tháng 8 mình có xảy ra nhiều tranh cãi nơi công sở nên về nhà hoặc

[2023] 45/35 - SÚP MISO CỦA BÉ HANA

Hình ảnh
Thực ra hai tuần này tâm trạng mình không ổn định, cáu giận bực mình rồi buồn vô cớ, mình cũng khá băn khoăn khi đọc cuốn sách này vì nhỡ đâu đọc xong còn trầm cảm hơn. Ấy vậy mà không, mình đọc xong còn xấu hổ, và tự dưng ngẫm nghĩ lại những nỗ lực của mình trước đây cố gắng sống và tồn tại, mình đang cảm thấy ủa, con người 2 mấy tuổi đầu là mình lại đang không bằng đứa mười mấy trước kia hay sao. Ung thư, đối với tất cả mọi người là cụm từ đáng sợ, dĩ nhiên cả mình, kể cả xuyên suốt cuốn sách là một dư vị ngọt ngào dịu êm của tình cảm gia đình, nhưng nó vẫn không thể thay đổi được trong đầu mình rằng nó là thứ đáng sợ. Hai tuần trước mình có đi khám sức khỏe định kỳ, thực ra trước đó mình cũng có một vài dấu hiệu này nọ không ổn lắm, mình cũng đã nghĩ tích cực là nếu bị thì thôi thì chữa thôi nhưng cho đến khi đến phòng khám, mong muốn sống tốt và không bị gì trong mình trồi lên rất mạnh mẽ, và mình muốn sống và muốn kết quả là ổn. Và đương nhiên là mình ổn, rồi mình thấy rằng đư

[2023] 44/35 - MÁT MÁT LẠNH LẠNH

Hình ảnh
Mình kết thúc một tuần làm việc hôm thứ 6, mưa tầm tã, mưa trắng cả bầu trời đứng trên tầng 46 thấy một nền trắng mờ mịt. Sấm rung cả tường, tự dưng nghĩ có khi nào sấm sét đánh xong gẫy cả tòa nhà rồi sẽ có vụ việc chấn động Hà Nội hay không. Cuốn sách Mát mát lạnh lạnh trên tay mình đọc là trong khung cảnh ấy, mình kết thúc trang sách cuối cùng khi nền trời đã yên bình, có phải là tiết trời thu đã sắp về hay chăng. Mát mát lạnh lạnh, có thể là cảm giác khi cơn gió nào đó lướt qua da thịt, cũng có thể làn nước bắn vào da thịt hay một cơn mưa ào ạt xối xả bắn vào người làm dịu bớt ngày hè oi bức. Nhưng tự dưng mình nghĩ có khi nào, mát mát lạnh lạnh như có cái gì đó tan vỡ, kí ức, nỗi đau, niềm vui và ám ảnh hữu hình tựa như con nước lạnh lùng xối vào tâm hồn ta hay không. Hay tự dưng mình đang nghĩ mát mát lạnh lạnh tựa như những mảnh vỡ thủy tinh hay không, hay là chính ta đang tan vỡ. Ngay từ cái tên cho đến 24 câu chuyện không đầu không đuôi, đều luôn khiến mình chùng chình đều k

[2023] 43/35 - NHỮNG CHIẾC CẦU Ở QUẬN MADISON

Hình ảnh
Mình đọc hết cuốn sách trong một tối, khi tiết trời vẫn còn ẩm bởi trận mưa lớn của ban chiều. Tự dưng nhận ra, bản thân luôn rơi vào vòng xoáy luẩn quẩn không lối thoát bởi mình luôn muốn tìm cách làm cho mọi thứ phải rõ ràng, cố gắng tìm câu trả lời giải thích cho mọi chuyện hay mình đã ngại thay đổi, mình cứ bám vào cái lí bất biến của mình thì phải. Cho đến khi gõ những dòng này, mình vẫn không thể cho bản thân một câu trả lời rằng, mình cảm thấy câu chuyện này thế nào. Nó không phải câu chuyện mà gây chấn động đến mức người ta phải tốn một đống giấy mực viết bài báo giật gân cũng không phải câu chuyện khuất lấp để cho người ta không để ý. Nhan đề của câu chuyện ngay từ khi mình đọc đã đem đến một hơi thở man mác buồn, gợi đến một câu chuyện tình yêu bất diệt xảy đến khi hai người dường như đã đến cái ngưỡng xế chiều, cái ngưỡng người ta tìm sự ổn định và cảm thấy những gì ở bản thân đã bất biến. Câu chuyện được viết ngòi bút của một người xa lạ lấy danh nghĩa là một nhà văn lấy

[2023] 42/35 - HẸN NHAU PHÍA SAU TAN VỠ

Hình ảnh
Cá nhân mình khi đi hiệu sách, cuốn sách này sẽ luôn là sự cân nhắc cuối của cuối cùng nếu mình còn dư lại tiền, không phải mình có ý gì tiêu cực mà những cuốn sách hơi hướng tản văn lại có nhan đề khiến mình thấy hơi ủy mị sẽ không là lựa chọn của mình. Cuốn này mình được một người bạn tặng, cũng khá lâu nhưng mãi gần đây mình mới có ý định đọc nó, đó là lúc người yêu cũ tự dưng gọi mình lại, và cũng tự dưng hiện lên trên bài post năm xưa còn chiếc bình luận mình tag một người bạn cũ. Mình bỗng thấy lạ, lạ không phải vì tự dưng họ xuất hiện, mình lạ vì cái cảm giác đau đớn của trước kia không còn, tự dưng mình chẳng thể hiểu được trí nhớ của mình còn tốt không vì thực lòng mình không thực sự nhớ ra họ là người thế nào. Mình chỉ biết rằng họ đơn thuần là người từng chơi với mình. Cuốn sách của An mình đọc suốt ba ngày thì lúc đọc toàn là lúc mưa, mưa rất ồn – phải nói là cơn mưa mùa hạ thực sự rất ồn đối với mình, mình đọc cuốn sách này khá khá cảm thấy đọc đã rất lâu bởi từng trang