[2023] 54.1/35 - GIAMILIA
Không một bản nhạc nào, cũng chả cần một bản nhạc nào như mọi khi để dẫn đưa tôi vào thế giới của quyển sách. Mà chính quyển sách này – bản thân nó đã là một bản nhạc. Từng câu từng chữ tuôn như suối chảy khi rạo rực, khi đê mê, khi trầm lắng tựa một khúc nhạc rót vào tâm hồn. Và cái tên Giamilia – tôi không biết rằng tôi sẽ viết nó là một cái tên về tình yêu, niềm khát khao tự do hay cái tên là một bản nhạc vang vọng trên thảo nguyên bát ngát và rộng lớn. Ba câu chuyện trong một cuốn sách và hình ảnh tượng trưng cho ba câu chuyện là khác nhau. Câu chuyện Giamilia với hình ảnh trở đi trở lại là con sông Kurkureu dữ dội ôm trọn mảnh đất du mục, chảy dọc những thảo nguyên bao la và rộng lớn. Ngày trước kia, với tôi khung cảnh rung động đến rợn người có lẽ hình ảnh chàng nhân mã ôm cây đàn đàn lên những khúc nhạc xung quanh là khu vườn cỏ xanh hoa trái. Ấy vậy bước qua một giọng văn da diết và tha thiết một tình yêu quê hương trút hết từng con chữ, ngập tràn trong hương thơm cỏ cây và