Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 6, 2023

[2023] 28/35 - NHÂN SINH KÉP

Hình ảnh
Nhân sinh kép - một phát hiện về thể xác và linh hồn Mình bao giờ viết về sách mình cũng không chấm điểm, trước đây mình có chấm nhưng bây giờ chỉ đơn thuần là viết thôi. Mình khá may mắn khi được tặng cuốn sách này, hứng thú bao nhiêu về đề tài thì thấy thử thách bấy nhiêu. Phần vì bản thân mình ít viết review trinh thám (thực ra là chưa bao giờ thì đúng hơn), còn hay đọc văn học cổ điển sợ cái cũ kĩ của bản thân sẽ chưa đủ khách quan cho lắm. Nếu cho rằng trinh thám là trước sự vật sự việc nào đó rồi đi tìm lần theo những manh mối, những câu chuyện với mắt xích phức tạp rồi những suy luận thì cuốn sách này sẽ chưa phải điểm đến của bạn. Nhưng sẽ ra sao nếu là sự việc xoay quanh mình, lần theo sự thật và khám phá về chính bản thân – chính bản ngã của mình thì sao nhỉ.  Và câu hỏi: có thích là người có hai mạng không? Kiên là một người có cuộc sống có vẻ đáng mơ ước, nếu chỉ xét theo tiêu chí có việc làm, nổi tiếng từ bé, tư chất thông minh học giỏi. Và Kiên còn có bản thể khác – l

[2023] 27/35 - MẸ THƠM MỘT CÁI

Hình ảnh
Thực ra đúng ra mình sẽ đọc cuốn khác để lên bài vì cuốn đó mình được bên phát hành đưa nhưng đúng ngày sinh nhật mẹ mình vừa rồi, và cũng thật gần ngày của cha, mình quyết định đọc Mẹ thơm một cái. Đó là cuốn nhật ký thì đúng hơn ghi lại những ngày tháng đồng hành chiến đấu với bệnh tật của mẹ tác giả. Không phải là câu chuyện tình yêu của cậu học trò với cô bạn Giai Nghi nào đó, cũng không phải quán cà phê lộng gió nào, cũng chẳng phải có siêu nhân nào hết, đơn thuần là không gian của bệnh viện. Theo chân tác giả, chúng ta được đi trọn vẹn hành trình chống chọi bệnh tật của mẹ anh với căn bệnh ung thư máu mạnh mẽ và bền bỉ, kiên nhẫn và lạc quan. Và xót xa lòng mình rằng, bà không khóc vì đau đớn mà khóc vì mãi chưa khỏi, cơ thể chưa lành để về nhà. Những câu chuyện chân thật từ không gian bệnh viện, những lời thủ thỉ tâm tình giữa ba người con trai trong nhà với mẹ; những kỉ niệm ấm áp như nắng mai với mẹ để rồi chợt nhận ra mẹ đã hi sinh đến đau lòng… dường như đã làm trái tim ta r

[2023] 26/35 - ÔNG THỐI HOẮC

Hình ảnh
Có một số tác giả mà cứ hễ ra sách mới, mình sẽ không ngần ngại mua về đó là David Walliams. Khi mình cảm thấy căng thẳng, mệt mỏi thì chắc chắn những câu văn hóm hỉnh của ông sẽ là thứ nước táp mạnh vào mặt mình để tỉnh táo và vui vẻ. Ông thối hoắc có lẽ là quyển mới nhất mà Nhã Nam mới cho ra lò (cũng không nhớ lúc nào), mình đã đọc ngấu nghiến nó chỉ trong một ngày chủ nhật và nhà văn vẫn thật sự là một người có tài kể chuyện. Trân trọng và lắng nghe người khác, Mỗi người đều có một sở thích (ít nhất) hoặc khả năng nào đó, chính vì sự khác nhau đó nên mới tạo ra sự muôn màu của cuộc sống. Như bản thân mình, có è cổ ra mình cũng không thể nào giải được bài lý bài hóa, nhưng nếu bảo mình viết về những cuốn sách mình đọc thì mình cảm thấy rất dễ dàng. Chúng ta luôn muốn được công nhận nhưng để đạt được sự công nhận, điều cần thiết chúng ta làm đó là chúng ta cũng tôn trọng sở thích, khả năng của người khác. Chloe sở dĩ cô bé nhút nhát phần vì cô bé không hề được công nhận, thậm chí

[2023] 25/35 - MOMO

Hình ảnh
Trước khi đọc cuốn sách này, mình chỉ biết rằng nó mới tái bản mình phải mua nó thôi. Sau khi đọc cuốn sách này, mình thấy cảm ơn Nhã Nam đã cho nó xuất hiện trở lại. Khi nó vẫn còn yên vị trên giá sách của Nhã Nam trước kia, mình đã lướt qua nó còn hiện tại nó là cuốn sách thay đổi mình.  Một cuốn sách với khía cạnh cổ tích? Một định nghĩa khác về khả năng đặc biệt Ngay từ những câu mở đầu câu chuyện, đã mang đẫm hơi thở của thời gian từ những năm tháng xa xưa cho đến ngày nay, từ những sự thay đổi của tòa nhà cho đến những tàn tích nhường chỗ cho những cái mới, và Momo xuất hiện. Không ai biết bố mẹ cô bé là ai, và chính cô bé cũng không biết, một cô bé lang thang lôi thôi lếch thếch thì có gì đặc biệt để ta chú ý cơ chứ. Và rồi chính cô bé ấy hình hài luộm thuộm lại chính là người giải cứu thành phố này, và chỉ có sự trong trẻo vô ngần của cô ấy mới đủ sức đánh thức những phép màu. Đối với mình, mình thường nghĩ hơi xa mình sẽ nghĩ khả năng của cô bé là có thể biến ra cái gì đ

[2023] 24/35 - CÀ PHÊ ĐỢI MỘT NGƯỜI

Hình ảnh
Mình đã kết thúc cuốn này một nửa là đọc online trên mạng trong lúc mình để chế độ lock các ứng dụng mạng xã hội, kể cả Goodreads. Không mạng xã hội, chỉ có lên load các chương truyện. Một đứa không hề thích đọc online như mình cuối cùng cũng bị cuốn mà đọc cho hết cho trọn đến chương số 14. Nhan đề này có thể hiểu hai nghĩa: Cà phê đợi một người mà ta mong muốn gặp hoặc quán cà phê tên đợi một người.  Chúng ta có rất nhiều lí do để đợi một người. Như mình từng đợi người mình thích, từng đợi để tạm biệt một người, từng đợi để rồi chính bản thân mình phải nói ra điều mình không muốn là kết thúc mối quan hệ. Dù rất đau lòng nhưng cũng phải cố gắng nói điều tốt đẹp nhất mong người này hạnh phúc (dĩ nhiên phải hạnh phúc rồi vì cô bé ấy xứng đáng). Và chúng ta cũng không nhất thiết cứ phải quán cà phê mới đợi, vì thực ra mình nhận ra rằng quán cà phê trong câu chuyện chỉ là điểm đến – một không gian khởi đầu mối quan hệ còn những thứ về sau đều là tự họ vun đắp lấy. Không gian chỉ là nền, t

[2023] 23/35 - CHÀNG CẮN HỒ ĐÀO VÀ VUA CHUỘT

Hình ảnh
1, Chiếc âu vàng Kỳ lạ thay là vốn lên mạng lướt để tìm ai đó cũng đọc “Chiếc âu vàng” nhưng không thấy bài viết nào ổn ổn xíu để coi xem thế nào. Mình đã tưởng tượng rằng một đứa trí tưởng tượng cũng có như mình đọc tập truyện này chắc cũng ổn  thôi nhưng không hề khi đọc, mình cảm tưởng văng vẳng bên tai mình là tác giả gõ gõ cái bút và đều đều hỏi mình rằng: Cháu chắc là cháu đủ trí tưởng tượng, niềm tin để đọc cái câu chuyện này của ta chứ. Thực - ảo, “Ở vương quốc thần tiên ấy, một vương quốc mà tinh thần thường mở cửa cho chúng ta bước vào, chí ít là trong mơ, xin bạn hãy tìm cách nhận ra những hình bóng quen thuộc, như thường ngày, họ vẫn đang quanh quẩn bên bạn trong một cuộc sống chung. Rồi bạn sẽ tin rằng vương quốc thần tiên ấy rất gần với  bạn, gần hơn cả bạn tưởng…” Theo một cách nào đó, mình vẫn chưa biết nên gọi đây là chuyện cổ tích hay không nữa, và khi đọc những câu văn tràn đầy sự bồng bềnh mơ mộng này, mình cứ ngỡ đây phải chăng là chuyện cổ tích phương nào

[2023] 22/35 - CÔ GÁI NĂM ẤY CHÚNG TA CÙNG THEO ĐUỔI

Hình ảnh
Cuối cùng thì sau tầm 6 7 năm gì đó mình đã đọc lại cuốn này, thật lạ kỳ là mình không thể nhớ được nó viết về cái gì, mình chỉ nhớ cái kết là cái gì dang dở. Và mình khi hỏi những người khác, họ cũng chỉ chung một câu trả lời rằng cái kết gây tiếc nuối đối với họ, họ thấy buồn. Dĩ nhiên, là một người bình thường mình cũng sẽ thích có một cái kết đúng những gì mình muốn, và mình cũng giống bao người khác muốn được thấy những gì mình muốn thấy về sự trọn vẹn. Cảm giác đọc của một người 23 tuổi thật khác với cảm giác của một người 16 tuổi. Mình của 16 tuổi cũng thích một người, cũng thích bằng cả tâm trí của mình nhưng mãi sau này mới biết mình mơ mộng hão, nếu là 16 tuổi thì cái kết này của câu chuyện thật khiến mình khó chịu. Nhưng hiện tại, mình lại thấy rất bình yên. Thì ra, sau bao nhiêu những thăng trầm của cuộc đời mới mới của một con bé mới ngã vào đời, cái nhận được là cái này. Đó là mình thấy vui chứ không hề buồn khi đọc cuốn sách này. Và cảm giác hiện tại khi đọc đó chính l