Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 5, 2023

[2023] 21/35 - THƯ TÌNH

Hình ảnh
Đọc “Thư tình” – một cuốn sách chưa đến 200 trang – cảm tưởng như đang xem một bộ phim với thước phim chậm rãi. Mình vốn là người có là có, không là không nên mình thích một câu nó là xác nhận có hay không; nhưng ở cuốn sách này, sự cứng nhắc của mình phải dẹp qua một chỗ. Vì ở đây day dứt mãi trong lòng mình không có câu Tớ thích cậu hay anh thích em, không có sự khẳng định vì người cần khẳng định đã mất đi rồi – chỉ còn những người ở lại.  Trước kia, cũng phải 6 năm trước rồi, một đứa chân ướt chân ráo lần đầu đọc những cuốn sách đến từ Nhật Bản là văn xuôi, mình thấy khó hiểu. Lại còn tóm tắt luôn cái ý chính ở cuối bìa, mình trộm nghĩ rằng việc này mình không thích tí nào. Nhưng hiện tại mình của 6 năm sau thấy rằng, mình quá ngô nghê khi nghĩ vậy, mình quá ngô nghê khi nghĩ mọi việc lúc nào cũng rõ ràng được kể cả tình cảm. Mình thấy rằng cái tóm tắt đằng sau chỉ là một phần rất rất nhỏ, nó chỉ là một xương sống. Đến khi đọc cuốn sách này dù vẫn biết là cái việc thích nó sẽ là n

[2023] 20/35 - NHỮNG GIẤC MƠ Ở HIỆU SÁCH MORISAKI

Hình ảnh
Vậy là trong một tuần mình đã đọc đến cuốn sách thứ 3, một cuốn sách mà mình đã nhắm nó từ rất lâu và mãi năm nay mới chịu mua nó về. Mất rất nhiều thời gian mới mua về nhưng đọc chỉ trong một ngày, mình thấy có review một bạn bảo rằng sách này đọc nhanh lắm, mình chẳng tin thế mà mình đã đọc nó trong một ngày vì nó rất cuốn hút mình. Cuốn hút vì nó khá tương đồng với mình đó. PHẦN 1: NHỮNG GIẤC MƠ Ở HIỆU SÁCH MORISAKI Mới những sách đầu mình đã cảm thấy quyển này chắc chắn mình mua nó là đúng, bởi nhân vật chính có sự tương đồng với mình nhất định. Takako bị người yêu lừa dối, bị lừa dối là một chuyện nhưng Takako mình cảm thấy đã “lừa dối” chính mình bởi cô không hề bộc phát cảm xúc của mình, cô chọn ôm nỗi đau đó trong nước mắt và những giấc ngủ li bì. Thực ra chúng ta nhiều khi thường nói khi mệt quá chúng ta sẽ đi ngủ, và mình cũng vậy. Nhưng có lúc giấc ngủ với mình hình như không hề tốt chút nào, khi mình chọn ngủ để trốn tránh thực tại. Trước đây, những đổ vỡ trong tình yêu

[2023] 19/35 - CHARLIE VÀ NHÀ MÁY SOCOLA

Hình ảnh
Sau khoảng 4 năm mình đã đọc lại quyển này, ban đầu mình mua là kỷ niệm 60 năm của Nhà xuất bản Kim Đồng vào lúc mình ôn thi đại học, lúc ấy tâm trạng mình rất tệ và khi mình mua quyển đó về nhà tâm trạng mình đã đỡ hơn rất nhiều khi được đắm chìm trong thế giới đó. Và chính từ bộ phim mình biết đến cuốn sách này, và từ cuốn sách này mình biết đến thiên tài kể chuyện Roald Dahl. Điều hấp dẫn nhất với mình khi đọc cuốn sách này là thế giới trong cuốn sách cứ như hiện ra trước mắt mình, mình cảm giác không phải mình đọc nữa mà mình đang ngồi trước ti vi lớn và xem một bộ phim hoạt hình vậy. Mình cũng chẳng nhớ cảm giác của trước kia mình đọc nó ra sao hoặc mình đã tưởng tượng và rút ra điều gì khi đọc cuốn sách này một cách rõ ràng. Mình chỉ biết rằng khi đọc cuốn sách này dù là mình của tuổi 18 hay tuổi 22 mình vẫn thấy nó hấp dẫn, có giáo dục. Kẹo socola, Có ai cưỡng được vị ngon của Kẹo socola hay không, riêng với mình thì không nhé. Không thể cưỡng được mùi thơm và vị ngọt quyện rũ

[2023] 18/35 - HẮT XÌ

Hình ảnh
Hồi bé mình rất thích xem phim siêu nhân, phim dị nhân X-men ấy vậy lớn dần mình gần như tuyệt giao khỏi những thể loại này, không hiểu vì sao nữa. Ấy vậy, lướt đến cuốn Hắt xì – mình đã lại một lần nữa bước vào thế giới của sự tưởng tượng trước kia. Cuốn sách này nếu nói là một áng văn ngôn tình thì cũng không đúng, áng văn về siêu nhân thì cũng không đúng, áng văn chuyên về một cái gì thì càng không. Nó không đơn giản như vậy. Trại trẻ mồ côi, Mình vẫn nhớ câu thoại của Gul gọi trại trẻ Tuy Vi là nơi chứa những rác thải không cần đến. Nơi này phân ra hai, những đứa trẻ biết bố mẹ mình là ai nhưng bị bỏ rơi và những đứa trẻ chả biết mình là ai; đại diện là Kiến Hán và Nghĩa Trí. Với Nghĩa Trí nơi này trong mắt một đứa trẻ tò mò thế giới bên ngoài là cậu thì đó là nhà tù, nhưng mình nhận ra một chút là có thể đó còn là nhà tù trong chính cậu nữa, vì chính nơi này cậu đã chôn chặt một tình yêu trong tim – một tình yêu dành cho một người con gái. Dù nơi này trước đây với cậu, cậu muốn

[2023] 17/35 - CÔNG TỬ NHỎ FAUNTLEROY

Hình ảnh
Mình đã định gác lại một thời gian nữa mới đọc nốt cuốn này, ấy vậy không hiểu sao mình chỉ định đọc thử vài trang thôi, đọc thử kiểu gì xong cuốn quá và giờ đang viết bài về cuốn sách xinh xắn này đây. Đây là cuốn truyện thiếu nhi đầu tiên của nữ văn sĩ Frances Hodson Burnett, thật may mắn vì mình có trong tay cuốn sách đầu tiên của nữ văn sĩ mình yêu thích. Dĩ nhiên, khách quan mà nói, bản thân mình đánh giá cốt truyện, văn phong, miêu tả có thể nó sẽ chưa thể khiến mình thu hút như hai cuốn trước đó nhưng đây cũng là một cuốn sách đáng đọc. Để rồi lại một lần nữa, ta lại say mê những lâu đài, trang viên tuyệt đẹp của Anh, về một thiếu niên quả cảm trong trẻo và thiện lương. Cedric Errol, một cậu bé được sinh ra tại Mỹ nhưng mồ côi cha từ sớm, nhưng cuộc sống không phải quá khắc nghiệt với cậu khi cậu may mắn được dạy dỗ bởi một người mẹ xinh đẹp và đức hạnh. Không những vậy, xung quanh cậu có những người bạn với mọi độ tuổi, cậu bé đánh giày Dick, ông bán hiệu tạp hóa Hobbs. Cậu l

[2023] 16/35 - CÔNG CHÚA NHỎ

Hình ảnh
Thực ra mình vẫn thích xếp nó vào văn học Anh nên tại bài viết này mình vẫn xếp nó tại nhãn văn học Anh Mình đã kết thúc cuốn sách này nhanh hơn những gì mình nghĩ, ban đầu mình cho rằng có lẽ phải đến tuần sau mình có thể đọc hết để lên bài. Và mọi khi mình có thể nghĩ mình sẽ viết những luận điểm gì cho bài viết của mình nhưng đến cuốn này mình đã phải nghĩ thật lâu vì chưa biết sẽ bắt đầu từ đâu. Cuốn sách này có ý nghĩa với mình, mình đã từng đọc nó năm 2015 – năm đầu tiên mình lên cấp ba hay mình mười lăm tuổi. Chính cuốn sách là sự khởi đầu để mình đọc những cuốn sách cổ điển. Và hoàn cảnh của mình lúc ấy – mình một cô bé chỉ quanh quẩn dưới vòng tay an toàn của ông và bố mẹ lại đi những chuyến xe dài, tự mình khám phá con đường đầy cám dỗ ở nội thành. Chính những trang văn này đã khiến những buổi trưa của mình ý nghĩa từ đó.  Sara Crewe – một đứa trẻ lên bảy vượt Ấn Độ xa xôi để đến học tại trường nữ ở Anh, đây là một người mình cũng không biết mình nên gọi cô là một cô bé, co

[2023] 15/35 – KHU VƯỜN BÍ MẬT

Hình ảnh
Mình chợt nhận ra bốn ngày nữa là cuốn sách này chính thức ở cạnh mình được 7 năm, cũng gần khoảng thời gian mình mở tài khoản IG review những cuốn sách mình đọc. Như một phép màu vậy, mình vẫn cảm giác như thế khi đến giờ dù đã bỏ rất nhiều sở thích nhưng đọc và viết về những cuốn sách mình đọc vẫn còn là công việc mình vẫn thực hiện cho đến bây giờ. Mình đã từng viết bài bỏ văn, thực ra mình bỏ việc dạy ai đó học, mình bỏ ý nghĩ rằng mình sẽ giúp đỡ ai đó học văn vì mình cảm thấy mình nhận không nổi, mình đơn giản chỉ là viết và viết những gì mình cảm thấy thôi. Cảm xúc thực sự vẫn vẹn nguyên khi mình đọc cuốn này, và đấy như một phép màu lan tỏa đến mình, lòng mình xao động khi nhớ lại ngày ấy mình đã mua cuốn sách ấy như nào, đã đọc nó ra sao. Tự dưng mình nhớ ngày ấy, một cô bé lúc nào cũng đi đến Nhã Nam Tô Hiệu, với cái áo Sư phạm màu xanh rong ruổi trên những chuyến xe bus.  “Thoạt đầu, con người luôn từ chối tin tưởng rằng một điều mới lạ nào đó có thể được thực hiện, rồi họ

[2023] 13+14 – CHÚ RÙA ALFIE & NGÓN TAY THẦN KỲ

Hình ảnh
Hôm nay thì về con người với cái cốt cách nhà quê xưng mình rồi đây. Mình bắt đầu để ý đến Roald Dahl khi đọc cuốn Charlie và nhà máy Socola, mình lại càng vui hơn khi NXB Kim Đồng đã dịch ra khá khá các câu chuyện của ông. Mình cảm thấy rất may mắn vì có cơ hội được đọc, khi đọc hai tập sách ngắn này nó không chỉ đơn giản là mặt giấy và con chữ. Những con chữ, tình huống giọng điệu đã hiện hữu trước mắt mình, nó không đơn thuần là mặt giấy mà giống như mình đang ngồi trước một cái ti vi và xem hai tập phim hoạt hình. Ngón tay thần kỳ, một câu chuyện đính kèm nhưng hình vẽ rất dễ thương về một cô bé có ngón tay thần kỳ. Câu chuyện gần gũi và mình yêu thích bởi ngày hồi bé mình cũng đã từng mong muốn trở thành một cô tiên xinh đẹp, có đũa thần có đôi bàn tay diệu kỳ. Mình đã từng ngắm đôi bàn tay mình và thầm mong nó có thể hóa phép theo ý muốn, Roald cũng không viết nhân vật chính trong câu chuyện từ đâu có phép thuật, hay tên gì, phép thuật xuất phát từ đâu. Gấp sách lại, đó vẫn là